Có Cẩm Y Vệ khiêng ghế đến, Vương Khuê ngồi xuống rồi mới cất lời: “Lâm đại nhân cho hạ quan xem một màn kịch hay như vậy, không biết Lâm đại nhân có điều gì muốn nói với hạ quan chăng? Hay là cần hạ quan làm gì?”
“Đơn giản thôi, cũng giống như bọn họ, vào thời khắc then chốt của Đại Gián Nghị thì trở mặt là được.”
Vương Khuê khẽ nhíu mày: “Lâm đại nhân, Đại Gián Nghị thực ra hạ quan không tham gia, ngoại trừ ngày đầu tiên bị ép đi, những ngày sau hạ quan đều từ chối.”
“Thế cũng tính mà, phải không? Ngươi đã xuất hiện trong danh sách Đại Gián Nghị ngày đầu tiên thì sau đó xuất hiện cũng là bình thường. Chỉ cần ngươi phối hợp, bản quan sẽ giáng cho bọn họ một đòn chí mạng, Đại Gián Nghị này tự nhiên sẽ kết thúc.”